Giữa đêm tối lặng lẽ, tiếng mưa rơi nặng hạt hòa cùng tiếng nước lũ tràn vào từng ngõ ngách của căn nhà. Mùa lũ năm nay đến sớm và dữ dội hơn bao giờ hết, nuốt chửng mọi thứ nó đi qua. Căn nhà đơn sơ giờ đây chỉ còn nổi lều bều giữa biển nước, nhưng trên chiếc thuyền nhỏ, cụ vẫn ngồi đó với con chó cỏ đã theo mình bao mùa nước lên.
Khi 8 Sang đến, ánh đèn pin chiếu sáng khoảnh khắc đơn độc ấy – cụ già gầy gò, đôi mắt đượm buồn nhưng ánh lên sự kiên cường. 8 Sang thuyết phục mãi, rằng cụ để tụi con chở cụ ra ngoài, có chỗ ngủ đàng hoàng. Nhưng cụ lắc đầu, đôi mắt cương nghị nhìn về ngôi nhà quen thuộc. “Tôi đã sống ở đây cả đời rồi”, cụ nói, giọng chầm chậm nhưng dứt khoát. “Bao mùa lũ rồi, chưa mùa nào cụ bỏ nhà mà đi cả.”
Đối với cụ, căn nhà này không chỉ là nơi ở, mà là ký ức, là gốc rễ đã cắm sâu vào mảnh đất mà cụ yêu thương. Cụ kể, ngày còn khỏe, cụ vẫn thường chạy khắp nơi, làm lụng để nuôi con cháu. Nhưng giờ, chỉ còn mình cụ ở lại, cùng con chó cỏ làm bạn. Nó cũng là đứa con tinh thần, đã cùng cụ chia sẻ từng bữa cơm giản dị, những lúc khó khăn khi nước lũ dâng cao. Cụ bảo, nếu bỏ đi, cụ lo không ai chăm sóc cho nó và cả mảnh đất đã nuôi cụ lớn lên nữa.
Câu chuyện của cụ khiến ai cũng nghẹn lòng. Trong khoảnh khắc ấy, người ta thấy rõ sự bền bỉ, kiên cường của người dân miền Trung – những con người đã quá quen với sự khắc nghiệt của thiên nhiên, nhưng chưa bao giờ mất đi tình người, lòng yêu thương đối với quê hương và đồng bào. Nhìn cụ với con chó cỏ chông chênh trên mặt nước lũ , 8 Sang hiểu rằng, trong lòng cụ, nó là biểu tượng của tình nghĩa – một tình nghĩa không cần lời nói, chỉ là những cái chạm lặng lẽ giữa con người và loài vật, giữa con người và mảnh đất đã nuôi dưỡng mình.
Mỗi mùa lũ đi qua, từng mảnh đời vẫn gắn kết, đùm bọc và bảo vệ nhau trong hoạn nạn. Những người như cụ, như con chó cỏ, không chỉ chiến đấu với dòng nước lạnh lẽo, mà còn đối diện với nỗi cô đơn trong căn nhà đã từng đầy ắp tiếng cười. Nhưng họ không than vãn, cũng không cầu xin gì, chỉ lặng lẽ sống và kiên cường chống chọi với số phận.
Câu chuyện của cụ là minh chứng sống động cho lòng tự trọng và tình người của người Việt Nam. Dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, dù nước lũ có dâng cao thế nào, lòng người vẫn như chiếc phao nổi bền bỉ. Và mỗi lần đoàn cứu trợ đến, họ không chỉ mang theo thức ăn, chăn màn, mà còn mang theo hy vọng, mang theo lời hứa rằng sẽ không ai bị bỏ lại phía sau.
Nhìn cụ già ngồi đó, giữa biển nước mênh mông, đoàn 8 Sang hiểu rằng có những tình yêu và lòng kiên nhẫn không gì có thể lay chuyển. Đó là tinh thần Việt Nam – dù khó khăn đến đâu, chúng ta vẫn sẽ sát cánh bên nhau, cùng nhau vượt qua mọi sóng gió, như con người miền Trung đã và đang làm qua bao mùa lũ tràn về.
#8sang#8sangbds#doitinhnguyen8sangbds#baotrami#baolumientrung#baoso6